Tôi từng có một người bạn, mà sự quay trở lại của cô ấy trong đời tôi
sau một khoảng thời gian dài rất dài,
là một thảm họa.
Có những lúc tôi đã nghĩ là mình rất cần con người này, có những lúc tôi đã thực sự cần một người bạn như thế, lắng nghe mình, chỉ là lắng nghe thôi. Những lúc nào đó, khi mà cô ấy không-ở-đó.
Khi mà thế giới của tôi bằng cách nào đó đã vụn vỡ.
Khi mà, chính tôi cũng chẳng còn biết mình đang làm gì nữa.
Đùng một cái, cô ấy trở về.
Thậm chí còn đáng yêu hơn xưa rất nhiều, với tất cả mọi người. Bố mẹ cô có lẽ cũng hài lòng về cô hơn trước kia rất nhiều.
Nhưng cô ấy
đã hoàn toàn tự-mình bước ra khỏi cuộc đời tôi rồi.
Trở về, và bước ra khỏi cuộc đời tôi.
Tớ biết bạn nghĩ gì.
Chính vì thế mà, Cút đi.
Bởi vì bạn không thể ở trong cuộc đời tớ
và ngày tối cố xếp đặt nó theo trật tự
của-bạn.
Bởi vì cái trật tự đó của bạn
là một sự đảo lộn đau đớn đối với tớ.
Tớ biết bạn nghĩ gì.
Tớ biết bạn đang làm gì.
Chính vì thế mà, Cút đi.
Chính vì thế mà, Cút đi.
Bởi vì bạn không thể ở trong cuộc đời tớ
và ngày tối cố xếp đặt nó theo trật tự
của-bạn.
Bởi vì cái trật tự đó của bạn
là một sự đảo lộn đau đớn đối với tớ.
Tớ biết bạn nghĩ gì.
Tớ biết bạn đang làm gì.
Chính vì thế mà, Cút đi.
bằng cách nào đó, tôi thích suy nghĩ của bạn...
ReplyDeletedữ dội trong dịu êm
ReplyDelete