Monday, 28 May 2012

Cồn. Âm thanh và Cuồng nộ. Và Long long ago không lời.


Sau khi đã kết thúc mớ report writing khá chuyên sâu kỹ thuật xây dựng ấy, cô quả thực là đã kiệt sức đến nơi. Và gió cứ thổi từng hơi giá rét qua lỗ thông gió của nhà kho, mặc bốn lớp áo mà tay vẫn như hai thỏi băng buốt lạnh. Cô lẩm bẩm rằng quả đúng thật là cô không thể ngủ được nếu không có cồn. Mà chết tiệt ở chỗ là hiện giờ ở đây không có một loại cồn đủ mạnh, để có thể đưa cô đến ngay với giấc ngủ của mình. Với các loại port thông thường thì cần 2-3 tiếng đồng hồ buồn nôn vì cứ phải trằn trọc mãi, và rồi suy cho cùng, chẳng phải do chúng mà chính cô cuối cùng cũng đã lê lết được đến bên giấc ngủ của mình sau ngần ấy thời gian.

Thêm nữa là những hiệu ứng ngoài mong đợi mà những loại cồn đủ mạnh sẽ không mang lại, như là gọi về cho em gái cô ở bên kia đầu đại dương, thinh lặng và rồi cúp máy, để rồi sáng mai thức dậy lại làm sao để giải quyết chuyện đó một cách vô cùng khéo léo để đối phương (Mẹ và em cô) có nghĩ ngợi gì cũng không cứ thế mà dây dưa mãi được.

Thực ra đã gần ba thế kỷ rồi cô vẫn chưa ăn món canh rau dền mà mình thích, có lẽ thi kết thúc môn rồi cô phải tự thưởng cho mình chí ít là một tô canh cho ra hồn.

Từ lúc bắt đầu gởi bài report cho các gọi-là "đồng nghiệp" khác trong nhóm, thì cô đã bắt đầu nhớ Âm thanh và cuồng nộ rồi. Âm thanh và cuồng nộ của William Faulkner Ôi... cô quả là bị nghiện Âm thanh và cuồng nộ, đến mức có lẽ sẽ ôm nó ngày đêm, nếu không có cái report nào tồn tại ở đó, hay không phải nhấc mình lên mà đi dạy kèm cho bọn trẻ.

Cô cứ nghĩ, từ mai, có lẽ bận bịu cỡ nào cũng phải lôi đống hộp nhựa nặng trình trịch ấy xuống, để lấy quyển Âm thanh và cuồng nộ đã bao bìa cẩn thận bằng giấy kiếng ra để cạnh mình. Và hôm nào, có lẽ cho dù đã gần 4h sáng đi chăng nữa, cô cũng phải đọc đi đọc lại những dòng mà mình yêu thích trong ấy.


Ôi, Caddy có mùi như cây Caddy có mùi như cây tại sao em lại phải lấy chồng hở Caddy tại sao em lại phải lấy chồng tại sao em lại phải rời khỏi đây Em bệnh anh phải hứa anh phải hứa Em làm như một người đàn bà da đen đầy khao khát giữa đồng.



Mà ôi, cô quả nhiên là không thể ngủ khi không có cồn... lúc này là 3:44 sáng ngày mới rồi.

No comments:

Post a Comment