Nghe thực phi lý, nhưng đầu óc anh đến tận giờ này vẫn còn quen với giờ GMT+10. 3h sáng GMT+10 là giờ anh thường đi ngủ ở nơi đó. Thế nên ngày nào cũng mới giờ này ở đây là ngáp ngắn ngáp dài.
Gần 11h rưỡi đêm lục đục mở khóa, kéo váy bước qua thanh sắt 'khóa bonus' vào nhà. Bảo vệ (do chủ nhà đặt cử) nhìn bàng hoàng trân trối, từ lúc kéo váy leo qua thanh sắt cao ngang bụng, cho đến lúc anh ung dung leo cầu thang lên phòng.
Thực tình... trong một ngày mà đã làm cho một cơ số (không ít) người bàng hoàng hãi sợ, nhưng anh là Bò Cạp mà. Vả lại, màu đỏ là một nhu cầu, guys. No more complaint. Hơn nữa, đã có phải là màu trắng đâu.
Muốn đi coi Họa Bì 2 ở-đây với phụ đề là ngôn ngữ của-tôi nhưng biết là bất khả.
Muốn đến (lại) Phôi Pha - Võ Thị Sáu nhưng thực là không ưa cái kiểu mới mười một giờ mà đã đóng cửa khóa tầng khóa lớp, kiểu rất là các chị 5X uke bị M. đó.
Rửa mặt tẩy trang, đánh son đỏ rực rồi đi ngủ. Màu đỏ là một nhu cầu của anh, bây giờ.
No comments:
Post a Comment