Saturday 4 August 2012

It's always on a hard rainy night...


Có những đêm tôi thấy thế giới như đang trôi lướt qua mình.


Châm thuốc dưới hiên mưa.


Có một chú thằn lằn sắp cảm lạnh trên bức tường tím xanh ngoài nhà Nàng. Tím xanh mà bây giờ trong mưa tôi mới thấy.

Có một bó hoa chỉ còn trơ cành mà ai đó đã vứt lại ngoài cửa, xanh thẫm lên dưới mưa.

Tôi đứng ngắm khói thuốc quyện vào làn mưa trong ánh đèn vàng nhập nhoạng, và ánh sáng thoát ra từ ô cửa phòng Nàng. Tôi đứng ngắm khúc quanh nơi mắt Nàng đã từng ngoảnh lại, nơi tay Nàng đã từng siết chặt tay tôi, nơi đôi chân chúng tôi cùng chạy dưới mưa tháng Mười năm ấy. Tôi đứng, lắng nghe mưa và ngắm gió thốc vào từng làn khói thuốc. Tôi đứng ngắm Nàng, từ trong trí tôi.

Để mặc cái cảm giác rằng Nàng chỉ cách tôi độ năm bước chân thôi len lỏi vào tận sâu trong từng tế bào.





Gần nửa đêm. Hút hết tất cả những điếu thuốc nằm trong hộp. Trời dứt cơn mưa. Tôi thôi ngắm mưa, ngắm khói, ngắm con ngõ tối, ngắm khúc quanh mười bảy tuổi, thôi cả ngắm Nàng trong trí.

Tôi về.



03/08/12



It's always on a hard rainy night,

which I don't know why.



No comments:

Post a Comment